Những điều con người thường hối hận nhất trong đời

Thứ sáu - 15/10/2021 09:00
Nhân sinh trăm năm, có rất nhiều thứ mà chúng ta không thể kiểm soát được, những người hay những điều chúng ta đã bỏ lỡ cũng vậy, một khi đã bỏ lỡ thì không thể lấy lại. Vậy những điều tiếc nuối mà con người ta sợ để lại nhất trong cuộc đời là gì?
Những điều con người thường hối hận nhất trong đời
Không làm những việc mình muốn làm

Người ta thường hay cảm thán nhất trong những giây phút cuối đời chính là "cuộc đời này quá ngắn ngủi." Có người dùng cả nửa đời mài giũa, chen chúc ở chốn phố thị phồn hoa chỉ để cố gắng tìm kiếm những cơ hội cho bản thân, có người lại quyết định từ chức khi sự nghiệp đang ổn định, trở về quê hương sống một cuộc đời bình dị. Sống ở đời, mỗi người đều có những sự lựa chọn của riêng mình, quan trọng là đừng để giá trị khác che mắt, cũng đừng chỉ sống một cuộc đời mà người khác muốn mình sống, sống không phải là chính mình.

Hãy cứ bước đi theo con đường mà bản thân mong muốn, miễn sao không trái với luân thường đạo lí. Nếu cảm thấy muốn bắt đầu yêu đương, hãy can đảm mở lời; nếu tìm ra đam mê khao khát, hãy cứ mạnh dạn từng bước theo đuổi. Cuộc sống cũng giống như một chuyến du lịch vậy, bạn đã tham gia rồi, nếu không đi hết chặng đường, chẳng phải sẽ rất đáng tiếc sao?

Những giấc mơ không thành hiện thực

Sau cuối, khi nhìn lại quãng đường đời đã đi qua, người ta thường nhận ra rằng còn nhiều ước mơ chưa thể thành hiện thực. Thực ra, hối hận không phải là vì không thực hiện được ước mơ, mà là tự trách bản thân đã không nỗ lực hết mình để thực hiện ước mơ ấy. Không ai tính phí, cũng không có ai quy định thời điểm phải kết thúc ước mơ, thế nhưng một giấc mơ không có thời hạn thì vẫn chỉ là một giấc mơ thôi. Thêm một "thời hạn" cho giấc mơ ấy và biến nó thành một mục tiêu thực tế sẽ giúp bạn dễ dàng đạt được điều mình mong muốn hơn.

Làm việc có lỗi với lương tâm của mình

Suy cho cùng, con người cũng chẳng phải thánh nhân. Nào có ai sống cả đời mà chưa từng một lần làm điều lầm lỗi. Ngay cả một đệ tử Phật giáo luôn tâm tâm niệm niệm không phạm phải sát sinh cũng khó tránh khỏi việc dẫm phải một con kiến ​​khi đang đi trên đường. "Những việc xấu" không làm tổn hại đến nguyên tắc làm người đa phần có thể được tha thứ. Và thay vì sống với cảm giác tội lỗi cả đời, sao lại không bắt tay vào tìm cách chuộc lỗi, sửa đổi cho tốt hơn, sau đó tiếp tục hướng về phía trước?

Không "nuông chiều" cảm xúc của bản thân

Để con tim dẫn lối đôi khi không phải là một chuyện gì đó quá lớn lao. Ngoài kia, có biết bao nhiêu người sống tình cảm luôn cười nhạo những người lý trí vì "sống quá cứng nhắc, khô khan". Trên thực tế, cuộc sống xô bồ khiến nhiều người không dành sự quan tâm đúng mức đến cảm xúc của chính mình. Đừng nghĩ nhiều quá, cứ việc vui cười, khóc lóc hay tức giận, đất trời sẽ chẳng nghiêng lệch, cuộc đời cũng sẽ không vì những sắc thái ấy mà đổi thay. Có lẽ bạn thực sự phải đợi đến giây phút lâm chung mới hiểu được cảm giác đau đớn, phiền muộn, giận dữ đạt đến giới hạn của sức chịu đựng mà bạn đang mang mỗi ngày là vô lý và vô ích như thế nào.

Chưa cố gắng hết tâm hết lực giúp đỡ người khác

Phải chăng sự thờ ơ cũng như sợ mất mát khiến nhiều người không dám làm người tử tế, ngại sẻ chia? Ngẫm lại từ thực tế, những người hay làm việc tốt rất hiếm khi hối hận, họ sống với một phong thái điềm đạm và tâm hồn an nhiên. Đây chính là phần thưởng cao đẹp mà lòng tốt dành cho họ. Giúp đỡ những người cần bạn, cảm giác được "cần đến" tốt hơn rất nhiều so với được "yêu cầu".

Quá tự tin vào bản thân

Chắc hẳn chúng ta ít nhiều đều từng có những giây phút tin tưởng tuyệt đối vào bản thân, thậm chí là tự mãn, kiêu căng, cho rằng bản thân sẽ không bao giờ hối hận về bất cứ điều gì. Điều này nhìn qua thì có vẻ tích cực, nhưng kì thực chính là sự mù quáng. Luôn luôn có một số người, một số việc phải cần đến sự tỉ mỉ và chu đáo hơn bạn nghĩ. Nghe thêm một câu và suy nghĩ thêm một giây có thể giúp bạn tiết kiệm rất nhiều thời gian, công sức, tránh được rất nhiều đường vòng.

Chưa được chu toàn, hợp lý trong giải quyết tài sản

Việc xảy ra nhiều vụ tranh chấp tài sản trong gia đình là điều mà chẳng ai mong muốn. Thực tế, khi đã có tuổi, chúng ta nên coi việc xử lý tài sản là việc quan trọng và cần được lên kế hoạch ổn thỏa từ khi trước. Nếu có nhiều con cái, việc phân chia phải công bằng, tránh làm tổn thương tình cảm giữa anh chị em chỉ vì tiền bạc vật chất.

Chưa biết nhìn xa trông rộng

Điều này cũng tương tự như việc định đoạt tài sản. Một người sống cả một đời cũng nên để lại nhiều dấu ấn. Con người không thể tách biệt hoàn toàn khỏi xã hội, mọi người và mọi thứ xung quanh bạn sẽ ít nhiều thay đổi vì sự ra đi của bạn. Lập kế hoạch trước không chỉ giúp bản thân chuẩn bị tâm lí chấp nhận, thản nhiên hơn với lão - bệnh - tử, mà còn nhắc nhở bản thân tận hưởng cuộc sống. Đừng đợi đến khi đôi chân không thể bước đi, đôi môi không thể cất lời mới nhận ra rằng vẫn còn rất nhiều việc phải làm.

Không về thăm quê nhiều hơn

Ở nơi sâu thẳm nhất trong tim mỗi người đều có một khoảng trời được chôn giấu mà suốt đời không bao giờ quên được - đó chính là quê hương. Nhiều người thường hay nói, khi nào nghỉ hưu, tôi sẽ về quê dưỡng lão. Song vì những lí do khác nhau, họ thường chẳng thực hiện được mong muốn ấy lúc còn sống để rồi cuối cùng lúc về đến nhà cũng chỉ là một bình tro. Miễn là bạn còn sống, mỗi năm hãy cố gắng về thăm nhà, thăm quê dù chỉ là một khắc. Ngắm nhìn cảnh vật, nghe những giọng nói thân quen hay ăn những món ăn đặc sản. Bởi lẽ quê hương là nơi "chôn rau cắt rốn", cũng là nơi linh hồn bạn thuộc về.

Chưa đặt chân tới những nơi muốn đến

Dành dụm tiền bạc, thời gian, lên nhiều kế hoạch du lịch nhưng không thực hiện được vì con còn quá nhỏ, tiền quá ít, thời gian nghỉ dưỡng quá ngắn, hay công việc không thể tách rời? Nhiều người nghĩ rằng việc đi du lịch không đi được lúc này thì đi lúc khác, nên cứ luôn trì hoãn nhưng chỉ đến khi nằm trên giường bệnh mới hiểu ra rằng du lịch cũng là một điều xa xỉ.

Không gặp được người mình muốn gặp

Người đó có thể là cô giáo đã dìu dắt bạn ở trường tiểu học, cũng có thể là mối tình đầu ngây ngô ở trường trung học hay là người bạn thân cạnh nhà cùng lớn lên. Không ai có thể ở bên cạnh bạn mãi được, nhất là những người lớn hơn bạn. Nhưng dù cho đã chuyển đi một nơi khác, bạn vẫn có thể thăm hỏi những người đặc biệt này. Chúng ta nên sống với quan niệm "một kỳ, nhất hội". Đây là thuật ngữ trà đạo của Nhật Bản, "nhất kỳ" là cả đời, còn "nhất hội" ý chỉ một lần gặp gỡ, với ý nghĩa là mỗi khoảnh khắc trong đời qua đi đều không thể lặp lại, vì vậy cuộc gặp gỡ nào cũng trở thành duy nhất.

Không thể nói về một tình yêu sẽ tồn tại mãi mãi

Có một quan điểm nổi tiếng thế này, sự hiện hữu của tình yêu là bằng chứng cho thấy con người tồn tại trên đời. Những cặp đôi ở bên nhau hàng chục năm nhưng chưa chắc đã yêu nhau say đắm, ngược lại cũng có những người đã yêu nhau tha thiết nhưng lại buộc lòng phải chia lìa. Đây là lẽ vô thường của cuộc sống, cũng là lỗi không chịu cố gắng của nhiều người. Tình yêu thương phải được cho đi một cách trung thành và vị tha, là một biểu hiện của dũng cảm và không sợ hãi. Đây quyền của con người chúng ta chứ không phải là trò chơi của một đứa trẻ.

Không chú ý đến việc chăm sóc sức khỏe

Khi còn trẻ, cơ thể bạn luôn là nơi gánh chịu đủ những điều độc hại nhất: thức khuya, bỏ bữa, uống rượu, hút thuốc, ... Sức khỏe là thứ như vậy, khi còn khỏe mạnh bạn thường không cảm nhận được sự tồn tại của nó, chỉ đến khi mất đi bạn mới nhận ra rằng nó rất quan trọng. Ngay từ bây giờ, hãy cố gắng bỏ những thói quen xấu và xây dựng lối sống lành mạnh cho bản thân và cả những người xung quanh.

Không tìm thấy mong muốn thực sự của bản thân

Chúng ta luôn sợ việc phải làm phật lòng ai đó, gây rắc rối cho ai đó và quan tâm quá nhiều đến cách người khác nhìn nhận chúng ta. Theo một nghĩa nào đó, bạn sẽ được đánh giá là một người biết quan tâm, khiêm nhường. Song điều này đã vô hình trung bỏ qua mong muốn thực sự của bản thân chúng ta. Trên thực tế, bất kể khi nào, bạn cũng nên nói ra những suy nghĩ chân thật của mình. Chỉ cần bạn sẵn sàng mở lòng, chân thành chia sẻ, bạn sẽ thấy rằng mọi thứ dễ dàng hơn bạn nghĩ rất nhiều.

Không nhận ra ý nghĩa của cuộc sống

Việc sống còn không chỉ là những con số trong tuổi thọ, mà còn được thể hiện thông qua chất lượng cuộc sống của bạn. Ngay cả khi chỉ còn một ngày, hãy dùng nó để sống một cách thật tốt đẹp. Đây chính là ý nghĩa của cuộc sống.

Không lưu lại bất cứ điều gì chứng minh sự tồn tại của bản thân

Nhiều người cho rằng nhà cửa và tài sản là bằng chứng rõ ràng nhất cho thấy sự tồn tại của mình. Nếu thật vậy tại sao vẫn có nhiều người ngày đêm nỗ lực kiên trì cống hiến với mong muốn tên mình được "lưu danh sử sách"? Đã từng sinh ra và bước đi trên thế giới này, hẳn nên để lại dấu ân gì đó cho thế hệ mai sau. Cho dù có là nghiên cứu, phát minh không lớn không nhỏ, thành tích học tập hay đơn giản chỉ là lá thư cho người thân, bạn bè, tất cả đều là "bằng chứng".

Không nhìn thấu sinh tử

Nhìn thấu được cái luân hồi của sự sống và cái chết không có nghĩa là coi thường sự sống, mà để sống có lý trí hơn. Người ta thường kiêng kỵ khi nói đến cái chết, nhưng suy cho cùng thật ra cái chết chỉ là điểm đến chung của mọi sự sống. Không có gì phải sợ!

Không có đức tin

Dù nhiều vẫn người sống tốt khi không có niềm tin, nhưng những ai có niềm tin sẽ hiểu thấu đáo hơn ý nghĩa của cuộc sống. Đặc biệt khi đối mặt với khó khăn và bất lực, niềm tin có thể trở thành một sức mạnh chữa lành mạnh mẽ.

Chưa nói lời "cảm ơn" với những người thân yêu

Nhiều khi chúng ta tỏ ra lịch sự, khuôn phép với người ngoài nhưng lại nói năng không thận trọng, đôi khi là cáu gắt, cộc cằn với những người thân thiết. Thực tế, lời nói là thứ ngôn ngữ có thể truyền đạt trực tiếp và dễ dàng nhất khi muốn thể hiện cảm xúc giữa người với người. Càng là người thân thiết thì bạn càng không cần phải ngại ngùng khi muốn nói những lời tử tế. Hãy luôn nói "cảm ơn", "xin lỗi" hay những câu yêu thương. Đây là tốt nhất cách để giữ cho những mối quan hệ luôn gắn kết, nồng ấm.

Đời người thật ra rất ngắn ngủi, con người ta đến và đi rất vội vàng. Và trong quá trình đó cũng lắm gập ghềnh, chông gai. Tuổi trẻ ôm lấy hi vọng mà vùng vẫy, khi về già lòng vẫn đầy tiếc nuối mà ra đi. Vì vậy, bây giờ chúng ta nên học cách yêu thương, trân trọng nhiều hơn, để một ngày nào đó nghĩ lại không phải hối tiếc quá nhiều thứ.

Tổng số điểm của bài viết là: 5 trong 1 đánh giá

Xếp hạng: 5 - 1 phiếu bầu
Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Mã bảo mật   

Đăng kí tư vấn


Tư vấn

Kiến thức pháp luật
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây